Chủ Nhật, 31 tháng 12, 2000

Tình cảm khó hiểu với sếp nữ

Sếp cũ hơn tôi năm tuổi, là phụ nữ độc thân, giỏi giang, khoáng đạt, trong đội gần bảy người sếp cưng tôi nhất vì tôi là gà chiến sếp kéo từ công ty cũ qua, so với những đồng nghiệp khác tôi là người duy nhất được quản lý một subteam. Ngoài tình đồng nghiệp, hai chị em còn thân thiết, chơi chung nhóm bạn, thỉnh thoảng cũng cà phê tâm sự chuyện riêng chuyện chung, đi đâu sếp cũng mua quà cho tôi, khi cái áo, cái quần, khi túi xách… thường thì giá trị hơn những người khác.

Thời gian trôi qua chúng tôi có nhiều chuyện hiểu lầm. Tuy bề ngoài tôi mang tiếng được sếp trọng dụng nhưng bản thân thấy mình bị áp lực, chèn ép, gò bó. Đồng thời cùng lúc đó sếp vừa chia tay người yêu lâu năm, bạn bè gièm pha bảo rằng sếp và nhân viên không thể là bạn bè được, có khi sếp để ý tôi chăng? Sợ mang tiếng phi công trẻ, tôi bắt đầu kín đáo né sếp. Sếp hẹn bạn bè uống cà phê, tôi cáo bận, tụ tập có sếp tôi cũng tránh mặt, tôi còn nói với đám bạn rằng chỗ nào có sếp sẽ không có tôi, tôi đi thì không được rủ sếp đi. Chuyện cô lập đó tôi thành công nhanh chóng vì nhóm bạn nhiều cô thích tôi, dĩ nhiên thích đi với tôi hơn.

Sếp tinh ý cũng nhận ra chuyện này, từ đó không thân thiết nữa dù ngoài mặt vẫn vui vẻ, rồi sếp cũng bỏ nhóm bạn luôn. Một thời gian sau, sếp xin nghỉ việc, quyết định chóng vánh không ai biết (vì không còn chơi chung). Tôi tự nhiên bị sốc toàn tập, từ đó làm việc không có sếp bên cạnh tôi cảm thấy rất căng thẳng và mệt mỏi, đi làm ngày nào cũng nhớ tới dáng sếp ngồi, nhớ giọng cười tiếng nói của sếp. Thêm nữa từ ngày có sếp mới thiếu năng lực, toàn trốn việc, đùn đẩy cho nhân viên, tôi như bị đẩy sang một thái cực khác, căng thẳng hơn xưa nhiều, làm việc chán chường.

Tôi lại gọi điện cho sếp, muốn nghe giọng sếp, nhắn tin cho sếp chờ cả ngày chỉ để nhận hồi âm, gặp khó khăn nhỏ cũng gọi cho sếp chỉ để nghe chia sẻ, tư vấn cho lòng nhẹ nhàng. Tôi xúi nhóm bạn kia rủ sếp đi chơi, sếp đối với tôi vẫn vui vẻ, không chấp chuyện tôi đã đối xử với sếp thế nào, có điều chỉ là không còn cảm giác thân thuộc như ngày xưa. Sếp làm chỗ mới cách chỗ tôi hai ngã tư mà giờ ngày nào tôi cũng ngờ nghệch gửi xe bên chỗ đó để ngày nào cũng tình cờ gặp sếp chào hỏi, hỏi thăm, ăn sáng, rủ cà phê, có hồi chờ tới trưa mới biết sếp đi công tác.

Gần đây có đám cưới người bạn trong công ty, sếp đi dự chung với bạn trai mới người nước ngoài, vừa đẹp trai vừa phong độ, ai cũng nói sếp trông rất hạnh phúc. Tôi cảm thấy bực mình và thất vọng, ghen tuông ghê gớm, uống rất nhiều, sau đó ra nói với sếp: Để em đưa chị về. Tôi còn ôm sếp lúc chia tay, hương nước hoa và mái tóc của sếp làm tôi như muốn khóc. Cũng may bạn bè cơ quan cứ nghĩ tôi say xỉn loạng quạng, cũng không điều tiếng gì.

Giờ tôi không rõ mình thế nào, trời sập tôi cũng không tin mình yêu sếp, tôi chưa từng nghĩ đến chuyện đó. Vậy mà không hiểu sao hình bóng sếp luôn trong đầu tôi, kiềm chế lắm mới không nhắn tin cho sếp, thậm chí tôi còn gõ chữ "I love you" rồi lại xóa đi. Tôi phải làm sao bây giờ.

Theo VnExpress

Vượt đèn đỏ chỉ dành cho người ít học?Vượt đèn đỏ chỉ dành cho người ít học?Một người lính “với mẹ và sông quê”Một người lính “với mẹ và sông quê”Giúp da khỏe, đẹpGiúp da khỏe, đẹp

 

(Vnexpress)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét